Nhưng quả là tôi có đọc, chứ không phải là không.Tôi không hiểu tại sao như vậy.Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn.Học không phải là để thông hiểu văn chương, biết nghệ thuật hoặc một môn học nào khác, mà là để tự biết mình.Mặc dầu vậy, ông ta vẫn nhất định coi những giờ làm việc từ 10 giờ sáng đến 6 giờ chiều là khoảng thời gian chính trong ngày, còn 10 giờ trước và 6 giờ sau khoảng đó là phụ, chỉ như một đoạn mở và một đoạn kết vậy thôi.Nó chỉ cần thay đổi công việc, chứ không cần nghĩ, trừ những lúc ngủ.Muốn được công bình, tôi phải nhận rằng ông ta phí rất ít thời gian trước khi đi làm lúc 9 giờ 10 phút.Trong một chương sau, tôi sẽ xét những cách thoả mãn khát vọng đó.Thế này thì khó chịu thật.Trước hết, xin bạn đề phòng nhiệt tình của mình.