Cậu ấy không chịu khuất phục - và tôi cũng sẽ không chịu khuất phục nếu ở vào vị trí của Jobs - vì thế mà tôi đã đồng ý.Thay vì hai bên chia nhau 50/50 doanh thu, như hợp đồng cũ, Jobs đề nghị một thoả thuận mới trong đó Pixar sẽ sở hữu toàn bộ các bộ phim họ làm ra và cả các nhân vật, và chỉ chi trả cho Disney 7,5% phí phát hành các bộ phim.Giao thừa năm 1989, cả ba chúng tôi cùng nhau tới Chez Panisse, nhà hàng nổi tiếng của Alice Waters ở Berkeley, cùng với Lisa, lúc đó đã 11 tuổi.Nhưng sau đó ông ăn một nửa đĩa salad cua Louie của tôi và gọi một đĩa đầy cho riêng ông, tiếp theo là một cốc kem.“Bạn có thể cho rằng Jobs đang lừa đảo bạn, nhưng không phải như vậy.Chính anh đã dạy tôi điều ấy!” ông nói khi Pixar đứng trên bờ vực phá sản, chính Jobs là người tới giải cứu và đưa ra thoả thuận làm phim Toy Story.“Đi từ độc ác đến thánh thiện, họ gần như là hai thái cực trái ngược nhau.Bộ phim chính của DreamWorks lúc đầu là Hoàng tử Ai Cập (Prince of Egypt), dự định ra mắt vào Lễ Tạ ơn năm 1998, nhưng cũng đúng tuần đó, ông đã thất kinh khi biết Disney có kế hoạch cho ra mắt phim A Bug’s Life của Pixar.“Và điều tiếp theo anh sẽ làm, một khi anh đã độc quyền, là trở lại và nói với tôi rằng tờ tạp chí của tôi không nên bán một bản giá 4 đô- la mà thay vào đó nên là 1 đô-la.Tôi có chung với anh ta niềm đam mê những ý tưởng”.