Nhưng chưa hết giờ ngủ trưa.Đôi khi tôi mặc cảm vì sự mâu thuẫn và âm thầm chống đối này.Con người muốn mau lành bệnh cũng thế.Còn muốn độc lập thì phải thông minh, rất thông minh để sinh tồn trong muôn cạm bẫy tâm lí mà người đi trước cố tình hoặc vô tình tạo ra.Tôi thử trôi theo cuộc phiêu lưu của nó.Không hiểu sao chữ trở nên xấu tệ.Tôi hơi để ý anh chàng, chắc lớn hơn tôi độ dăm tuổi, xử lí cái vỏ kẹo thế nào.Kể cả sau một đêm trong giấc mơ mà mọi người thân xúm vào mỗi người một ý vạch đường đi cho bạn.Tôi biết ông rất yêu vợ.Tựa lưng vào hộp dầu cá là cái đồng hồ báo thức.