Thấy đoàn đình công tự vệ không có việc làm, ông biểu họ găng bao tay và những trái cầu để họ tiêu khiển.Khuyến khích họ nhiều vào; nói rằng công việc dễ làm lắm.Cô nhận thấy ông phân tích giá trị từng quân bài kỹ lắm, và biểu ông rằng ông có thiên tư kỳ dị và bất ngờ về lối chơi đó."Tôi không đi lại hai lần con đường đời.Viên kiến trúc sư dắt ông Adamson vô phòng ông Eastman, ông này đương cặm cụi trên bàn giấy một hồi lâu mới ngửng đầu lên, tiến lại gần hai ông kia nói: Chào hai ông, các ông có việc chi?.Cô tôi trả lời: "Tại ông là một người có giáo dục, ông thấy cháu mê chơi tàu thì ông nói về tàu.Ai cũng biết điều đó, vậy mà chúng ta lễ phép với người dưng hơn là với người thân trong nhà.Tôi ngoan ngoãn hứa sẽ vâng lời.Có rất ít những cuộc hôn nhân nhờ may rủi mà được hạnh phúc.Một hôm, người ta đặt nó lên một chiếc ghế cao, để cho nó nấu món cháo của nó.