Tôi đã viết cái truyện Mất và tôi cũng tính hoài đến những chuyện như thế này, chẳng bất ngờ nếu xảy ra.Hàng mi dài ôm lấy đôi gò mắt.Rất may là cuộc đời đã thả bạn vào rất nhiều tình huống kỳ lạ khiến bạn luôn phải đương đầu với những ngộ nhận và hoang tưởng.Lát sau, tôi rủ ông anh ra.Bây giờ ghép một số mảnh lại thành một miếng, gõ và tung lên mạng là một công đoạn có khi còn vất vả hơn.Mẹ: Độ này con có ngủ được không? Tôi: Im lặng.Mấy môn khác, đôi khi chúng tạo hứng thú cho tôi.Thua còn có năm nghìn an ủi.Vẫn chứng nào tật nấy.Thật ra, một ngày của bạn không dài.
