Nếu bước vào những chủng viện hay nam tu viện công giáo rồi tưởng tượng một tâm hồn bạn trai vô tín ngưỡng sai lạc với một tâm hồn bạn trai tĩnh tu ta thấy có bao nhiêu khác nhau.Họ chọn bạn để chơi.Họ hiểu người bạn trăm năm là chỗ nương tựa họ về đường vật chất.Bạn bảo lấy cục gạch kê chân ghế.Tâm hồn biến đổi lúc nào không hay.Nhưng một số không nhỏ bạn trai khác giáo sư trên ở chỗ quá tự ái mà không biết nhận lỗi.Họ cứ như vậy mà yêu cho đến khi nào họ thỏa mãn được bản năng truyền sinh.Có nhiều hình ảnh giai nhân không ăn thua gì đến họ cả, họ vẫn nưng niu như trứng mỏng.Tỏ tình yêu bằng cách ve vãn thô lỗ là lăng mạ tình yêu, coi một thứ tình cao quý như đồ chơi giải trí qua đường.Nói vậy không phải hiểu bạn trai nào cũng có đầu óc sắt thép.
