Vậy thì sao không cứ nhận nó đi? Tại sao không có óc thực tế của ông già Marc Aurele, một vị anh quân hiền triết nhất của đế quốc La mã.Thế mà chỉ do một chuyện đã qua, ông đã làm phí gần hết một năm vì những oán giận mỉa mai.Tôi nhớ cứ những buổi tối có điều buồn bực, tôi về nhà, lại gắt gỏng vô cớ rồi gây sự với nhà tôi.Thuở ấy ông mê một chiếc còi (tu-huýt), mê tới nỗi, chẳng hỏi giá chi hết, đã dốc ráo tiền trong túi ra mua.Tôi được biết chuyện của cô vì tôi đã.Phải, lãng phí năng lực và lo lắng, vì sợ không bao giờ làm xong công việc của mình".Chắc chắn có điều này: Nếu tôi cứ nghĩ rằng thế nào cũng "chết" thì lời bác sĩ tiên đoán sẽ thành sự thực.Chắc là hoàn cảnh tự nó không thể làm cho ta sung sướng hay đau khổ.Họ run cầm cập như những kẻ sợ chết vậy."Tôi theo quy tắc đó liền và luôn từ bấy tới nay.