Tôi dẫn ông anh vào chỗ xông hơi.Chỉ khi ta gặp họ, ta mới hiểu họ là ai.Căn nhà hơi lạnh, hơi quạnh quẽ.Với sự cho rằng ấy mà họ vẫn cố không chấp nhận sự giải thoát mà bạn dành cho họ thì hóa ra họ còn đầy ảo tưởng là có thể cảm hóa bạn.Mới dám nửa đùa nửa thật như thế.Quay chậm lại thì bảo: Ôi đá vào nhiều thế.Tôi không khó chịu, cũng chẳng động lòng.Sẽ biến cái gông thành cái vòng đeo cổ hạt cườm.Nghệ thuật, nghệ thuật mà làm gì khi mà bạn chẳng có mấy thiện cảm với từ nghệ thuật? Thật ra, cảm giác về khái niệm nghệ thuật thực chất trong bạn chỉ đơn giản là những tầm cao.Có vẻ âm thanh rủ rê túm tụm nhau để chọc tức bạn.