Bạn lên xe với tờ báo và bình tĩnh, ung dung để hết trí não vào tờ báo.Nên nhớ bản tính con người, nhất là bản tính của bạn.Mà thái độ của thầy là điều quan trọng nhất.Chính bạn là người tôi muốn khuyên đấy.Đáng lẽ tôi chỉ cho bạn thì xin bạn chỉ lại cho tôi.Ông miễn cưỡng làm việc, càng trễ chừng nào cành hay; và vui vẻ đứng dậy ra về, càng sớm chừng nào càng tốt.Câu ấy tầm thường quá đến nỗi khi viết ra, thực tình tôi cảm thấy mắc cỡ.Có nó, làm cái gì cũng được; thiếu nó, không làm được việc gì cả.Bạn lựa một thời đại hoặc một đầu đề, hoặc một tác giả thôi.Sách Anh viết về vấn đề đó không có cuốn nào hơn được cuốn ấy, và không một người nào đã đọc mà còn có thể hiểu lầm rằng thơ là một thứ khổ hình thời Trung cổ, là một giống voi điên khùng, nguy hiểm, hoặc một họng súng tự khạc đạn để bắn chết những người đứng cách bốn chục thước.
