Vả lại, Lâm Nhi vào chuồng từ hồi còn bé tí.Chỉ có 5 mẹ con nhà hổ Lâm Nhi còn uyển chuyển.Nhưng nghịch một lát, nó lại nhảy lên cửa sổ chơi với cái rèm.Phải hết sức giữ gìn.Sẽ thôi cái cảm xúc của tuổi thơ bị tổn thương: Mọi người đều thần kinh, mọi người đều ích kỷ.Bác cũng hiểu, vứt điếu đi.Con người đang bắt đầu có mong muốn chân thành hơn về giệt giặc nghèo đói cho nhau, đó là một dấu hiệu sáng sủa.À, thì ra… Tiếng reo ngô nghê trước hai con chó của thằng em tôi làm tôi giật mình.Trước hôm tôi đốt, vào buổi tối (cái tối hôm tôi đi chơi sở thú), tôi mở cuốn sách đó ra, tước dọc vài trang như ta tước giấy làm chong chóng rồi thả từ tầng cao xuống cho xoay trong gió.Tẹo rồi biết trình báo thế nào đây?
