Bạn bị "nhốt trong châu thành" bạn thích du lãm ở đồng quê, thích nhận xét đời sống của muôn loài? (tiêu khiển đó làm mở mang tâm hồn người ta).Câu ấy tầm thường quá đến nỗi khi viết ra, thực tình tôi cảm thấy mắc cỡ.Đáng lẽ tôi chỉ cho bạn thì xin bạn chỉ lại cho tôi.Y là một thành điên huênh hoang phát ghét, tìm được cái gì là xúc động đến nỗi bất mãn vì thấy sao cả thế giới không xúc động như mình.Vậy mà bạn đương đi tìm hạnh phúc, phải không? Bạn tìm thấy nó chưa?Xin bạn đừng tỏ vẻ mỉa mai khi nghe hai tên ấy.Bạn bảo tôi tính toán kỹ quá.Cứ tiếp tục đi, cứ tiến tới.Tôi có thể nghe óc bạn như nghe điện thoại ở nên tai tôi vậy.Xã hội càng văn mình, phát triển thì con người càng phải đương đầu với những vấn đề khó khăn, nan giải, thời gian sống bị chia sẻ cho nhiều mối lo toan khác nhau, khiến cho chúng ta đôi lúc cảm thấy như đời mình bị rút ngắn lại.
