Chính bạn là người tôi muốn khuyên đấy.Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn.Đối với kẻ nào khác thì như vậy có thể hơi hữu ích, còn đối với mình quả là không hợp".Khi bạn ở nhà ra đi, bạn tập trung tư tưởng vào một vật nào đó (mới đầu, vào bất cứ vật nào cũng được).Tôi nhận rằng câu ấy khó nói vô cùng vì quần vợt quan trọng hơn cái linh hồn bất diệt nhiều lắm.Sự mong mỏi mà không được thoả mãn có thể làm cho y luôn bứt rứt.Thật là một chế độ dân-chủ lý-tưởng.Các triết gia đã giảng-nghĩa không gian mà không giảng nghĩa thời gian.Nhờ tập trung tư tưởng đều đều (muốn vậy chỉ cần kiên nhẫn, ngoài ra chẳng có bí quyết nào khác) bạn có thể sai khiến óc bạn như nhà độc tài, bất kỳ lúc nào, bất kỳ ở đâu.Sau nầy, có dịp, tôi sẽ nói về văn chương.