Cơ bản là không muốn lắm.Ăn một chút gì đó nạp năng lượng hay cứ lang thang trong mệt lả.Lúc này, đừng coi tôi là nhà văn.Bạn không dại gì mà đấu tranh tư tưởng xem nên dậy kéo lê cái thân xác rã rời đi học hay cố vùi vào giấc chập chờn và dậy ăn sáng vào tầm 2 giờ chiều.Phía sau hai hàng cây là một lùm lau lách um tùm như rừng.Đêm qua, bạn vừa viết 35 truyện (cực) ngắn mà bây giờ chưa muốn đọc lại xem hay dở thế nào.Mà trong giai đoạn ấy, biết bao con người vô tội và đầy tài năng đã không còn cách nào khác phải làm những tấm ván lót đường.Ôi, thói quen của con người.Nên không ai có lỗi.Nhưng thật tình lúc này bạn muốn được nghỉ.