Ông già sắp chết sau nỗi cô đơn bất mãn triền miên.Giá mà em đến, dịu dàng bắt tôi bỏ bút.Chả là tôi có làm chân loăng quăng ở công ty gốm sứ mây tre đan của chị.Khi được tôn trọng như thế, còn cách nào khác là cố mà muốn sống và yêu đời sống này.Tôi không đòi hỏi gì cả, tôi để tất cả tự do.Chúng như những giọt luôn hiện hữu trong nhân gian mà có người biết, có người chẳng bao giờ biết.Và danh tiếng thì không có mới buồn cười.Bây giờ thì buôn bán nhiều, lo nhiều hơn, xã hội thực dụng hơn nên hơi khác.Khi ấy, bạn chỉ biết tìm đến trạng thái trống rỗng.Cố nhé, cố học cho xong 2 năm rồi tha hồ, tha hồ… 2 năm.