Nào là lúc bé tí thì sợ con mèo, rồi thì khi lớn lên lại sợ… cái nhìn của cô bạn gái! Tôi quay trở lại câu hỏi về việc lái máy bay.Lúc ấy chưa có điện, chưa có radio hay truyền hình mà chỉ có những cơn dịch bệnh hoành hành không thuốc chữa.Những lời lẽ này tuy mềm mỏng nhưng sâu sắc và có sức thuyết phục mạnh trong tòa án.Những người mà tôi luôn thích được trò chuyện.Ngược lại, bổ ích mà không hấp dẫn thì khán giả sẽ bật ngay sang kênh khác.Xã hội ngày càng văn minh, ranh giới và sự phân biệt nam nữ ngày càng ít đi.Và đây là những khách mời khác cũng rất tuyệt vời trong chương trình của tôi:Lỗi là ở chính chúng ta.9 giờ 10 phút, tôi buồn ngủ díu cả mắt.Lần đầu tiên và lần duy nhất trong đời, tôi thấy Jim ngồi lên ghế bành còn té lên té xuống.
