Chắc là mình phải làm gì đó chứ - không có gì trên đời này tự đến cả.Giờ thì anh chẳng có thể làm gì được nữa.Thời gian chậm chạp trôi qua làm sự nóng lòng của Sid tăng lớn như lửa đốt.Thần Gió - Chúa tể của Số phận và May mắn - từ đâu bắt đầu xuất hiện và bắt đâu vũ điệu cuồng phong lay động tất cả các tán lá cây rậm trong rừng.Chỉ còn nửa ngày nữa là tới hạn cuối cùng mà Merlin đưa ra.Đó là ngày chán chuờng nhất của Nott trong khu rừng Mê Hoặc.Nhưng điều thật sự đáng nói là những hạt giống này không chỉ rơi xuống nơi Sid đứng mà nó vương vãi khắp nơi trong khu rừng Mê Hoặc, bay vào từng hang cùng ngõ hẻm của khu rừng rộng lớn, bạt ngàn này.- Làm thế quái nào mà ai cũng hỏi ta về cái cây bốn lá vớ vẩn nào đó nhỉ? Ta vừa mới nói với một hiệp sĩ đến cách đây mấy phút là: chưa-bao-giờ-có-một-cái-cây-bốn-lá-nào-mọc-ở-khu-rừng-này-hết.Tôi chỉ cần biết vì sao mà cây bốn lá lại không thể mọc được trong khu rừng này được.Thực ra trong lòng Nott rất oán hận Merlin vì anh nghĩ mình đã bị gạt suốt mấy ngày qua.