Và Watson đã đúng khi cho Tom một cơ hội mạo hiểm.Người ta không hỏi có lẽ vì đã quen rằng đây là cách mà ai đó vẫn làm để tự nhắc nhở mình điều gì.Vấn đề là cái máy tính phải như thế nào mới bán đứt đoạn được và IBM không cần đến nguồn thu sản phẩm phụ.Khát vọng sinh tồn buộc họ phải liệt kê những phương án, đánh giá rủi ro và nắm bắt những cơ sở vốn có hoặc sẽ xuất hiện trong tương lai gần.Nhưng Watson nhận ra rằng trong quản lý, mọi chuyện đã không tuyệt vời như ông đã viết cho con vào cái ngày Tom gửi thư báo sẽ về với IBM.Maney trong cuốn tiểu sử nổi tiếng về Watson đã nói, bằng những cách như vậy Watson loại trừ những cuộc đấu tranh của công đoàn những hoạt động vốn rất sôi động trong lòng chủ nghĩa tư bản vào thời kỳ công nghiệp tiên phong này.nhưng thành quả lớn nhất có tính cách mạng là sự tiên phong của công ty trong lĩnh vực máy vi tính.Watson thì tin vào những gì vốn rất tự nhiên của con người, như chính ông lúc nào cũng thích mặc đẹp và hơi chải chuốt bản thân mình, tạo hình ảnh trong mắt người khác đó là cách tôn trọng cái nhìn của tha nhân vậy.Và họ nói chuyện với nhau.Vào cuối cuộc đời mình, Tom tự bạch với con gái Lucinda Watson về điều này.
