Hãy bước ra khỏi chiều kích thời gian càng nhiều càng tốt trong cuộc sống hàng ngày.Cái không – không gian – chính là biểu hiện của cõi Bất thị hiện dưới dạng một hiện tượng hiển thị ra ngoài trong cái thế giới cảm nhận được bằng các giác quan này.Sau cùng, tình hình này có thể khởi động chính cái quầng đau khổ của anh ta.Đó là món quà quý giá nhất bạn có thể dành cho họ.Lúc nào nó cũng chất chứa năng lượng tiêu cực của trạng thái mê muội.Hãy ngắm nhìn xung quanh.Phải chăng sự sợ hãi ngăn không cho bạn hành động? Hãy chấp nhận nỗi sợ hãi đó, quan sát nó, hướng chú ý vào nó, hãy hiện trú toàn triệt với nó.Hãy chuyển hóa nó thành ý thức tỏ ngộ.Bạn có nghĩ rằng mình sẽ cần thêm bao nhiêu thời gian nữa mới có thể nói: “Ta sẽ không gây thêm đau khổ nữa” không? Bạn cần thêm bao nhiêu đau khổ nữa mới có thể thực hiện được việc lựa chọn ấy?Đừng biến Thiên Chúa thành một nhân thân có hình tướng cụ thể.
