Tôi biết các chú bực tôi, trước thái độ của tôi lúc ấy.Họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Tiếng tôi nhỏ quá.Thi thoảng tham gia mấy câu kiểu mấy nhà chiến lược.Hơn nữa, một sinh viên đã nghỉ học non một năm và không có nề nếp.Dù mọi người đang đợi cơm ở nhà.Chụp đèn bằng sắt sơn màu tím ngoài trắng trong.Anh họ và chị út ngồi vào bàn.Anh họ tôi cũng làm cảnh sát, thi thoảng đến phường anh ấy chơi tôi có đọc thấy những điều Bác Hồ dạy lực lượng công an, cảnh sát nhân dân: …Đối với dân phải lễ phép hòa nhã… Trong công việc phải cần kiệm liêm chính… Vậy mà, ngay trước mắt tôi thôi, có một ông vừa bị giam xe, một chú gọi lên gác giải quyết, lúc sau, có chú xuống mở khóa cho ông ta về…Muốn sớm đến chiều để chạy ra các sân bóng.Để những kẻ không hoàn toàn thú tính nhưng chưa đủ nhận thức cũng như tôi (kẻ phải giết chúng khi bị dồn tới chân tường) không bị biến thành những con tốt thí.