Nhưng nghịch một lát, nó lại nhảy lên cửa sổ chơi với cái rèm.Rồi hình như cả tiếng chảo mỡ sôi dưới tầng hai.- Thế thì vẫn phải về để mẹ khỏi mong chứ.Viết thế đủ chưa nhỉ.Đã thôi không quá nghĩ mình đáng nhẽ phải đi tĩnh dưỡng vì thần kinh mình cần nghỉ thực sự.Cái này thì họ hơi nhầm, đơn giản là vì họ không có tầm nhìn xa.Và họ còn phải chui vào những chỗ bẩn thỉu hơn những bãi rác bẩn thỉu nữa.Chỉ khổ chị sức yếu, suốt ngày ốm đau mà phải học tập liên miên.Nhưng mà tôi bỏ học.Quả là tôi không muốn viết mấy về những cái này khi nó khô khan.